top of page

Những trải nghiệm đầu tiên mình nghĩ "Còn lâu mới làm!!!"

  • Writer: nickkynguyen
    nickkynguyen
  • Dec 8, 2020
  • 5 min read

Dạo này cuộc sống mình có nhiều biến chuyển theo cá nhân thì rất tích cực, được thử những công việc mà mình đặt mục tiêu phải làm được trong năm 2020. Nhưng đời lúc nào cũng đầy bất ngờ mà, ngoài mục tiêu đặt sẵn thì mình còn thử - học - làm những điều mà thật sự đến giờ mình vẫn không tin mình đã làm.


Đứa con mang nhiều tâm tư ra đời


Mình bắt đầu sử dụng Instagram khoảng năm 2016, cũng là thời điểm mình biết đến các bloggers. Mình theo dõi những anh chị xây dựng blog/website siêu đẹp siêu xịn, họ chia sẻ những câu chuyện, trải nghiệm, kiến thức về ngành nghề họ đam mê làm mình ngưỡng mộ cực kỳ. Mình chỉ dám xem và thầm mơ sau này cũng có thể tạo trang blog để có thể viết những thứ mình thích. Nhưng nó chỉ dừng lại là mong ước, vì trong đầu mặc định mình không có đủ khả năng để làm, tới việc tạo một website với mình là thứ gì đó cực cao siêu và con low tech như mình chỉ nghĩ đến là muốn tiền đình. Thật đấy!


Nhưng đến giữa năm nay, sau khi dũng cảm rời khỏi công việc khiến mình trăn trở rất lâu. Mình đã dành thời gian cho bản thân tìm lại cảm hứng, điều gì làm mình vui vẻ nhất. Sau cùng đó chính là con chữ, được viết những gì mình quan tâm dù chỉ mỗi bản thân biết và đọc cũng đủ cho mình thoả mãn và động lực mỗi ngày. Mình nhớ lại mong ước cách đây 4 năm là lập 1 chiếc blog tử tế và bắt tay làm luôn, mình nghĩ cái gì cũng cần đúng thời điểm. 4 năm cho mình thêm kinh nghiệm và cũng đủ tự tin để làm thứ mà trước đó mình không dám làm. Tự mày mò và viết những bài viết đầu tiên, mỗi ngày đều brainstorm tạo chủ đề để viết khiến ngày hôm đó không còn nhạt nhẽo nữa. Đọc lại các bài đã viết cũng là cách mình phản chiếu lại quá trình phát triển của bản thân, vừa vui vừa có chút xúc động.


Nhưng không ngờ chính việc bồi dưỡng cho đứa con tinh thần này mà mình lại có cơ hội làm công việc mình yêu thích. Thật sự cảm ơn bản thân đã không bỏ qua đam mê, kiên trì dù đôi lúc rất linh tinh, ham chơi nhưng cuối cùng chỉ cần quyết tâm và có niềm tin mà em bé "The Nickky's Choice" này giúp mình rất nhiều từ tinh thần đến vật chất.


Bộ môn đường phố vừa vui vừa quậy


Mình là đứa được xét vào diện "nerdy nhẹ 🤓" nghĩa là thích quanh quẩn những chổ quen, không thích náo nhiệt hay hoạt động thể chất, đọc sách là sở thích nhất nhất của mình. Bỗng 1 đêm mình xem clip chị Stu chơi longboard đỉnh vcl. À nói chút thì chị Stu là người mình hâm mộ trên IG, có thể nói chỉ ảnh hưởng đến mình nhiều nhất. Còn longboard là 1 loại ván trượt dài hơn các loại ván thông thường chủ yếu để dancing trong bộ môn skateboarding. Thế là mình xem tất cả các clip từ chị Stu đến các bạn nước ngoài chơi longboard, cảm thấy nó không nguy hiểm như skateboard bình thường, mình quyết định mua ván về tập luôn.


Như mình nói, mình không sinh ra để vận động. Nhưng có 1 điều mình biết rõ đó là tính mình rất tuỳ hứng và lỳ. Nếu đã thích cái gì mình sẽ dành hết tâm can để tìm tòi và làm cho bằng được. Còn một điều nữa có lẽ là động lực để mình xách mông tập chơi chính là muốn thay đổi thói quen của bản thân. Vận động khiến mình quên đi căng thẳng, bản thân cũng thích cái cảm giác ngã, bị thương khi chơi nữa. Nó như thổi bùng ngọn lửa quyết tâm phải chinh phục cho được cái bộ môn này, té thì đứng dậy làm lại. Qua được 1 trick nào đó mình tự hào về bản thân vl, vậy là mình lại nhận thêm nguồn năng lượng tích cực haha



Bất kể điều gì cứ học thêm 1 bài học mới thì sẽ mở ra 1 chân trời mới. Bộ môn đường phố này đầu tiên là giúp cơ thể mình đỡ èo uột vì cứ ngồi đánh máy cả ngày, loại bớt mấy cái suy nghĩ tiêu cực vì lo tập trung mà giữ cân bằng trên ván hơi đâu nghĩ tới nữa. Vui hơn là có thêm bạn mới, quen được mấy bé nhỏ mà giỏi còn nhiệt tình. Cái hay của các bộ môn đường phố chính là mọi người rất thoải mái chỉ dẫn nhau, người biết trước chỉ người mới chơi, chơi hết mình và cực văn minh. Đúng câu "bốn phương đều là anh em". Tới giờ cái quyết định mua ván là một trong những quyết định sáng suốt nhất trong chuỗi tuỳ hứng của mình.


Những màu sắc đầu tiên trên người


Điều thứ ba mà có thể nói dấu mốc tuổi 22 của mình chính là xăm hình. Thật ra mình chưa bao giờ suy nghĩ sẽ xăm bất kỳ cái gì vì mình sợ kim với không có ý định đánh dấu gì trên người hết. Vẫn là câu chuyện tuỳ hứng 🤦🏻‍♀️ cuộc đời mình như 1 bản nhạc mà không biết đoạn nào là cao trào ấy. Sau khi mình vẽ con cọp tượng trưng cho tính cách tưng tửng của mình để làm avatar, thì tối hôm đó mình đặt lịch đi xăm con cọp đó luôn. Dù tới trước khi kim chuẩn bị đâm vào da mình vẫn chưa sẵn sàng tinh thần luôn ấy. Đúng là hâm thật sự!



Chuyện xăm cho mình hai kết luận: Một là công nhận mình chịu đau giỏi phết dù hôm sau mình cảm giác như vừa trải qua cuộc xô xát vậy đó. Hai là được sống với sự tự do trong suy nghĩ, đủ khả năng để làm việc mình thích thật hạnh phúc. Cái cảm giác vượt qua nỗi sợ bản thân có thể làm ta mạnh mẽ và vui vẻ thật lâu. Hình xăm đầu tiên có thể ngớ ngẩn và bộc phát nhưng nó lại đại diện cho mình tại thời điểm đó. Sau này nhìn lại mình có thể nhớ rằng "À lúc đó mình đã điên như thế nào". Kết quả là mình lại có thêm hình xăm khác và con số sẽ tăng dần trong tương lai hehe


Cuộc sống luôn đầy màu sắc


Mỗi sự kiện, quyết định trong đời đều mang cho nó những màu sắc khác nhau và mình muốn tô màu cho bức tranh cuộc đời mình thật rực rỡ. Có lẽ vì thế mà mình rất trân trọng những khoảnh khắc mình có thể sống với sự tuỳ hứng này, bởi nó đem đến cho mình sự tự do, vui vẻ và tinh thần quyết tâm. Chỉ cần bạn muốn và có niềm tin mình làm được chắc chắn bạn sẽ có được nó! Cũng sắp khép lại năm 2020 biến động này rồi, hy vọng mọi người cũng có cho mình những trải nghiệm độc nhất vô nhị cho bản thân nha. Peace 💚

Comentários


​Visit me at

  • White Facebook Icon
  • White Instagram Icon

Thanks for submitting!

bottom of page